Luận văn Sự ổn định nghiệm của phương trình vi phân đạo hàm riêng với quá khứ không ôtônôm
Bạn đang xem 30 trang mẫu của tài liệu "Luận văn Sự ổn định nghiệm của phương trình vi phân đạo hàm riêng với quá khứ không ôtônôm", để tải tài liệu gốc về máy hãy click vào nút Download ở trên.
File đính kèm:
luan_van_su_on_dinh_nghiem_cua_phuong_trinh_vi_phan_dao_ham.pdf
Nội dung tài liệu: Luận văn Sự ổn định nghiệm của phương trình vi phân đạo hàm riêng với quá khứ không ôtônôm
- Mục lục Lời nói đầu 1 1 Bài to¡n đặt ch¿nh đối với phương tr¼nh vi ph¥n hàm với qu¡ khù không ôtônôm 3 1.1 Họ ti¸n hóa và to¡n tû li¶n quan . . . . . . . . . . . . . . 3 1.2 To¡n tû sinh và t½nh đặt ch¿nh . . . . . . . . . . . . . . . . 6 2 Phê và t½nh hyperbolic cõa phương tr¼nh vi ph¥n ri¶ng với qu¡ khù không ôtônôm 11 2.1 Phê cõa to¡n tû không nhi¹u . . . . . . . . . . . . . . . . 11 2.2 Phê cõa to¡n tû nhi¹u . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 14 3 C¡c phương tr¼nh vi ph¥n đạo hàm ri¶ng có tr¹ không ôtônôm 20 3.1 T½nh đặt ch¿nh và ên định . . . . . . . . . . . . . . . . . . 20 3.2 T½nh nhị ph¥n mũ . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 23 K¸t luªn 32 Tài li»u tham kh£o 33
- MÐ ĐẦU Xu§t ph¡t tø ý tưởng cõa Brendle và Nagel khi nghi¶n cùu v· phương tr¼nh vi ph¥n có tr¹ với nhi¹u d¤ng @ u(t; 0) = Bu(t; 0) + Φu(t; :); t 0 (0.1) @t > @ @ u(t; s) = u(t; s) + A(s)u(t; s); t 0 s (0.2) @t @s > > u(0; s) = u0(s) s 6 0; u0(s) là hàm cho trước: Trong đó, hàm u(:; :) l§y gi¡ trị trong không gian Banach X, B là mët to¡n tû tuy¸n t½nh tr¶n X, và Φ gọi là to¡n tû tr¹, là mët to¡n tû tuy¸n t½nh tø mët không gian c¡c hàm l§y gi¡ trị tr¶n X tr¶n R− vào X. Cuèi cùng, A(s) là mët to¡n tû (không bị chặn) tr¶n X mà đối với nó bài to¡n Cauchy không ôtônôm 8 dx(t) < = −A(t)x(t); t s 0 dt 6 6 (0.3) : x(s) = xs 2 X là đặt ch¿nh với cªn mũ. Cụ thº là tồn t¤i mët họ ti¸n hóa lùi bị chặn mũ U = (U(t; s))t6s60 gi£i (0.3), tùc là nghi»m cõa (0.3) được cho bởi x(t) = U(t; s)x(s) với t 6 s 6 0. Nhúng phương tr¼nh này mô t£ h» với tr¹ (0.1) t¡c động l¶n mët qu¡ khù không otonom (0.2) và đưñc gi£i b¬ng vi»c sû dụng phương ph¡p nûa nhóm trong không gian C0(R−;X) trong [1] hoặc trong không gian p L (R−;X) trong [4] Trong luªn v«n này, ta nghi¶n cùu phương tr¼nh vi ph¥n ri¶ng có tr¹ (DPDE's) với qu¡ khù không ôtônôm (phương tr¼nh (0.1) và (0.2) ở tr¶n) và phương tr¼nh vi ph¥n ri¶ng có tr¹ không ôtônôm (xem phương tr¼nh (3.1) ở dưới). C§u trúc luªn v«n được chia làm 3 chương cùng với ph¦n mở đầu, k¸t luªn và danh mục tài li»u tham kh£o. C¡c k¸t qu£ trong chương 1 và chương 2 được l§y tø [22]. Trong đó, ta sû dụng lý thuy¸t nûa nhóm ti¸n hóa được ph¡t triºn bởi Chicone và Latushkin [2], Schnaubelt [3,chap VI.9] và nhúng người kh¡c (xem [11,13]) để x¡c định mët to¡n tû vi ph¥n trøu tượng G tr¶n C0(R−;X) (xem định nghĩa 2.4). Sau đó ta sû dụng to¡n tû tr¹ Φ (và to¡n tû B) để định nghĩa mët thu hẹp GB;Φ cõa G. Với thu hẹp này ta t½nh to¡n mët c¡ch chi ti¸t gi£i thùc cõa nó và ch¿ ra đánh gi¡ Hille - Yosida. Theo c¡ch này ta thu được mët nûa nhóm (TB;Φ(t))t>0 mà gi£i (0.1) và (0.2) mët c¡ch d¹ dàng 1
- (xem [1, mục 1 và 2]). Ưu điểm cõa phương ph¡p này là sû dụng mô t£ trực ti¸p cõa c¡c gi£i thùc cõa c¡c to¡n tû sinh nghĩa là thu được c¡c đánh gi¡ ên định rã ràng. Cụ thº là, ta có thº ch¿ ra r¬ng ên định mũ và nhị ph¥n mũ cõa nûa nhóm này, do vªy c¡c nghi»m cõa (0.1) và (0.2) là ên định dưới c¡c sự nhi¹u lo¤n nhỏ cõa to¡n tû tr¹ Φ. C¡c k¸t qu£ trong chương 3 được t¡c gi£ luªn v«n mở rëng c¡c phương ph¡p tr¶n để nghi¶n cùu phương tr¼nh có tr¹ không ôtônôm têng qu¡t. Luªn v«n được hoàn thành dưới sự hướng d¨n khoa học cõa PGS. TS. Nguy¹n Thi»u Huy thuëc khoa: To¡n trường Đại học B¡ch Khoa Hà Nëi. Tôi xin bày tỏ láng bi¸t ơn ch¥n thành đến th¦y v· sự giúp đỡ khoa học mà th¦y đã dành cho tôi và đã t¤o nhúng điều ki»n thuªn lñi nh§t đº tôi hoàn thành luªn v«n. Nh¥n dịp này, tôi cũng xin bày tỏ láng bi¸t ơn s¥u sc đến c¡c th¦y ph£n bi»n, nhúng người đã đọc và đóng góp ý ki¸n cho tôi để luªn v«n được hoàn thi»n hơn. Tôi cũng xin bày tỏ láng bi¸t ơn s¥u sc đến c¡c thành vi¶n lớp cao học gi£i t½ch trường Đại học Khoa học Tự nhi¶n ĐHQGHN khóa 2008 – 2010 đã ph¥n t½ch, đóng góp r§t nhi·u ý ki¸n quý b¡u giúp tôi hoàn thành luªn v«n tèt hơn. Hà Nëi, th¡ng 7 n«m 2011 2
- Chương 1 Bài to¡n đặt ch¿nh đối với phương tr¼nh vi ph¥n hàm với qu¡ khù không ôtônôm 1.1 Họ ti¸n hóa và to¡n tû li¶n quan Trong mục này, ta bt đầu tø mët họ ti¸n hóa U tr¶n R− và mở rëng nó ra toàn R để định nghĩa nûa nhóm ti¸n hóa tương ùng tr¶n C0(R;X). Với h¦u h¸t c¡c định nghĩa này ta tham kh£o tø tài li»u bởi Chicone và Latushkin [2] hoặc bài b¡o nghi¶n cùu bởi Schnaubelt ([18] hoặc [3, chap.VI.9]). Định nghĩa 1.1. Mët họ c¡c to¡n tû U = (U(t; s))t6s60 tr¶n mët không gian Banach X được gọi là mët họ ti¸n hóa lùi (li¶n tục m¤nh, bị chặn mũ) tr¶n R− n¸u (i) U(t; t) = Id và U(t; r)U(r; s) = U(t; s) với t 6 r 66 s 6 0. (ii) Ánh x¤ (t; s) 7! U(t; s)x là li¶n tục với mọi x thuëc X. (iii) Tồn t¤i c¡c h¬ng sè N > 1 và !1 2 R sao cho ! (s−t) jjU(t; s)jj 6 Ne 1 với t 6 s 6 0: H¬ng sè α(s−t) !(U) := inffα 2 R : 9H > 1 sao cho jjU(t; s)jj 6 He 8t 6 s 6 0g được gọi là cªn t«ng trưởng cõa U. Để định nghĩa mët nûa nhóm ti¸n hóa tương ùng (v½ dụ xem [2,11] 3
- hoặc [3, chap.VI.9]) đầu ti¶n ta mở rëng (U(t; s))t s 0 thành họ ti¸n hóa ~ 6 6 lùi (U(t; s))t6s tr¶n R. Điều này có thº đưñc làm b¬ng c¡ch đặt 8 >U(t; s) với t 6 s 6 0; ~ < U(t; s) := U(t; 0) với t 6 0 6 s; > :U(0; 0) = Id với 0 6 t 6 s: ~ ~ Định nghĩa 1.2. Tr¶n E := C0(R;X), nûa nhóm ti¸n hóa (T (t))t 0 tương ~ > ùng với (U(t; s))t6s được cho bởi 8 U(s; s + t)f~(s + t) với s s + t 0; <> 6 6 ~ ~ ~ ~ ~ (T (t)f)(s) := U(s; s+t)f(s+t) = U(s; 0)f(s + t) với s 6 0 6 s + t; > ~ :f(s + t) với 0 6 s 6 s + t: ~ ~ với mọi f 2 E; s 2 R; t > 0. Nûa nhóm này đã đưñc chùng minh là li¶n tục m¤nh tr¶n E~ (xem [3, Lemma.VI.9.10]). Ta ký hi»u to¡n tû sinh cõa nó là (G;~ D(G~)). C¡c t½nh ch§t sau cõa to¡n tû này đã được ch¿ ra trong trong [10, Lemma. 1] và [15, Theorem. 2.4] Bê đề 1.3. Với u;~ f~ trong E~ và λ 2 C c¡c kh¯ng định sau đúng: (i) u~ 2 D(G~) và (λ − G~)~u = f~ n¸u và ch¿ n¸u u~ và f~ thỏa m¢n phương tr¼nh t½ch ph¥n s Z λ(t−s) ~ λ(t−ξ) ~ ~ u~(t) = e U(t; s)~u(s) + e U(t; ξ)f(ξ)dξ với t 6 s: (1.1) t (ii) To¡n tû (G;~ D(G~)) là mët to¡n tû địa phương theo nghĩa với u~ 2 D(G~) và u~(s) = 0 với 8a < s < b ta có [G~u~](s) = 0 với 8a < s < b. ~ L¥n cªn cõa G cho ph²p ta định nghĩa to¡n tû G tr¶n E := C0(R−;X). n ~ ~ ~ o Định nghĩa 1.4. Đặt D(G) = fjR− : f 2 D(G) và định nghĩa ~ ~ ~ [Gf](t) = [Gf](t) với t 6 0 và f = fjR− Tương tự với bê đề (1.3) ta có mô t£ sau cõa G. 4
- Bê đề 1.5. Cho u; f 2 E và λ 2 C. Khi đó u 2 D(G) và (λ − G)u = f khi và ch¿ khi u; f thỏa m¢n s Z λ(t−s) λ(t−ξ) u(t) = e U(t; s)u(s) + e U(t; ξ)f(ξ)dξ với t 6 s 6 0: (1.2) t Chùng minh. N¸u u; f 2 E thỏa m¢n phương tr¼nh(1.2), th¼ ta mở rëng u; f tr¶n toàn đường th¯ng bởi ( u(t) với t 0 u~(t) := 6 eλtg(t) với t > 0: ( f(t) với t 0 f~(t) := 6 e−λtg0(t) với t > 0: Ð đây, g : R+ ! X là kh£ vi li¶n tục với gi¡ compact sao cho g(0) = 0 ~ ~ u(0); g (0) = −f(0). Khi đó u;~ f thuëc E = C0(R;X). T½nh to¡n cụ thº thu được u~ và f~ thỏa m¢n phương tr¼nh (1.1). Do vªy, theo bê đề (1.3), ta thu được đẳng thùc (λ − G~)~u = f~ là đúng. Tø định nghĩa cõa G ta có u 2 D(G) và (λ − G)u = f. Ngược l¤i, n¸u u 2 D(G) và (λ − G)u = f, theo định nghĩa cõa G, tồn ~ ~ ~ ~ t¤i u;~ f 2 C0(R;X) sao cho u~jR− = u, fjR− = f và (λ − G)~u = f. Theo bê đề (1.3), u~ và f~ thỏa m¢n phương tr¼nh (1.1). Giới h¤n phương tr¼nh này tr¶n R− ta có u; f thỏa m¢n (1.2). Ta chú ý r¬ng to¡n tû G như th¸ được sû dụng để nghi¶n cùu d¡ng điệu ti»m cªn cõa họ ti¸n hóa tr¶n nûa đường th¯ng (xem [7,11,12]). To¡n tû G trở thành mët to¡n tû sinh ch¿ khi thu hẹp cõa nó tr¶n mët tªp x¡c định nhỏ hơn, ch¯ng h¤n tr¶n D := fu 2 D(G):[D(G)](0) = 0g (xem [11, bê đề 1.1]). Tuy nhi¶n, với c¡c ùng dụng sau ta xem x²t trường hñp têng qu¡t hơn với gi£ thi¸t sau Gi£ thi¸t 1.6. Cho (B; D(B)) là to¡n tû sinh cõa mët nûa nhóm li¶n tục tB tB !2 m¤nh (e )t>0 tr¶n không gian Banach X thỏa m¢n jje jj 6 Me t với c¡c h¬ng sè M > 1 và !2 2 R nào đó. Định nghĩa 1.7. Tr¶n không gian E ta định nghĩa nûa nhóm ti¸n hóa (TB;0(t))t>0 như sau ( U(s; s + t)f(s + t) với s + t 6 0; [TB;0(t)f](s) = (t+s)B với 8f 2 E: U(s; 0)e f(0) với s + t > 0 5
- Ta có thº kiºm tra đưñc r¬ng (TB;0(t))t>0 là li¶n tục m¤nh, và ký hi»u to¡n tû sinh cõa nó là GB;0. Khi đó ta có c¡c t½nh ch§t sau cõa GB;0 và (TB;0(t))t>0. M»nh đề 1.8. C¡c kh¯ng định sau đây là đúng: (i) To¡n tû sinh cõa (TB;0(t))t>0 được cho bởi D(GB;0) := ff 2 D(G): f(0) 2 D(B) và (G(f))(0) = Bf(0)g GB;0f := Gf với f 2 D(GB;0): (ii) Tªp hñp fλ 2 C : Reλ > !(U) và λ 2 ρ(B)g được chùa trong ρ(GB;0). Ngoài ra, với λ trong tªp này, gi£i thùc được cho bởi λt [R(λ, GB;0)f](t) = e U(t; 0)R(λ, B)f(0) 0 Z λ(t−ξ) + e U(t; ξ)f(ξ)dξ với f 2 E; t 6 0: t !t (iii) Nûa nhóm (TB;0(t))t>0 thỏa m¢n jjTB;0(t)jj 6 Ke với K := MN và ! := maxf!1;!2g với c¡c h¬ng sè M; N; !1 và !2 x¡c định trong định nghĩa (1.1) và gi£ thi¸t (1.6). Chùng minh. (i). Điều này có thº được t¼m trong [1. Proposition 2.8]. (ii). Quan s¡t th§y với f 2 E; λ 2 ρ(B) và Reλ > !(U) hàm sè 0 Z λt λ(t−ξ) u(t) := e U(t; 0)R(λ, B)f(0) + e U(t; ξ)f(ξ)dξ; t 6 0 t thuëc vào E và là nghi»m duy nh§t cõa phương tr¼nh (1.2) với điều ki»n ban đầu u(0) = R(λ, B)f(0). Điều ki»n này là tương đương với (λ − B)u(0) = f(0) = [(λ − G)u](0) hoặc [Gu](0) = Bu(0), nghĩa là u 2 D(GB;0) và u = R(λ, GB;0)f. (iii) Điều này được suy ra mët c¡ch d¹ dàng tø định nghĩa cõa (TB;0(t))t>0. 1.2 To¡n tû sinh và t½nh đặt ch¿nh Trong mục này, ta x²t mët to¡n tû tuy¸n t½nh bị chặn Φ: E ! X gọi là to¡n tû tr¹, và sû dụng nó để định nghĩa thu hẹp sau cõa to¡n tû G tø định nghĩa (1.4). 6
- Định nghĩa 1.9. To¡n tû (GB;Φ;D(GB;Φ) tr¶n E được cho bởi D(GB;Φ) := ff 2 D(G): f(0) 2 D(B); (Gf)(0) = Bf(0) + Φfg GB;Φf := Gf với f 2 D(GB;Φ). Chúng ta nhc l¤i r¬ng trong [1] c¡c t¡c gi£ sû dụng c¡c phương ph¡p ngo¤i suy tø [16], đã chùng minh r¬ng to¡n tû GB;Φ sinh ra mët nûa nhóm li¶n tục m¤nh (TB;Φ(t))t>0. Trong mục này ta t½nh gi£i thùc cõa GB;Φ và ch¿ ra r¬ng nó thỏa m¢n c¡c điều ki»n cõa định lý Hille - Yosida. C¡ch ti¸p cªn này cho ph²p ta thu được thông tin v· t½nh ên định cõa h» dưới c¡c nhi¹u lo¤n nhỏ cõa to¡n tû tr¹ Φ. Với c¡c v½ dụ cụ thº v· c¡c to¡n tû tr¹ ta tham kh£o [6]. Định lý 1.10. Cho eλ : X ! E là mët hàm được định nghĩa bởi [eλx](t) := λt e U(t; 0)x với t 6 0; x 2 X và Reλ > !(U). Cho c¡c h¬ng sè K và ! được định nghĩa như trong m»nh đề (1.8). Khi đó c¡c kh¯ng định sau là đúng: (i) Tªp fλ 2 C : Reλ > KjjΦjj + !g ⊂ ρ(GB;Φ) và với Reλ > KjjΦjj + ! gi£i thùc cõa GB;Φ thỏa m¢n R(λ, GB;Φ)(f) = eλR(λ, B)ΦR(λ, GB;Φ)f + R(λ, GB;0)f; f 2 E (1.3) K (ii) jjR(λ, G )jj với Reλ > KjjΦjj + !. B;Φ 6 (Reλ − KjjΦjj − !) (iii) Với Reλ > K2jjΦjj + ! ta có K jjR(λ, G )njj với 8n 2 : (1.4) B;Φ 6 (Reλ − K2jjΦjj − !)n N Chùng minh. (i). Chú ý r¬ng, với λ > KjjΦjj + !, phương tr¼nh 0 Z λt λ(t−ξ) u(t) = e U(t; 0)R(λ, B)(f(0) + Φu) + e U(t; ξ)f(ξ)dξ với t 6 0 t (1.5) tương đương với u = eλR(λ, B)Φu + R(λ, GB;0)f: (1.6) N¸u với méi f 2 E và Reλ > KjjΦjj + ! phương tr¼nh này có mët nghi»m duy nh§t u 2 E, khi đó u(0) = R(λ, B)(f(0)+Φu). Điều này tương 7
- đương với (λ − B)u(0) = [(λ − G)u](0) + Φu hoặc [Gu](0) = Bu(0) + Φu. Vªy, theo bê đề (1.5), u 2 D(GB;Φ) và u = R(λ, GB;Φ)f. Do vªy, để chùng minh (i) ta ph£i ch¿ ra r¬ng, với méi f 2 E và Reλ > KjjΦjj + !, phương tr¼nh (1.6) có mët nghi»m duy nh§t u 2 E. Cho Mλ : E ! E là to¡n tû tuy¸n t½nh được định nghĩa bởi: Mλ := eλR(λ, B)Φ. V¼ λ thỏa m¢n Reλ > KjjΦjj + !, ta có Mλ bị chặn với KjjΦjj jjM jj < 1 λ 6 Reλ − ! Do đó, to¡n tû I − Mλ là kh£ nghịch, và phương tr¼nh (1.6) có mët nghi»m −1 duy nh§t u = (I − Mλ) R(λ, GB;0)f. Do vªy R(λ, GB;Φ)f = MλR(λ, GB;Φ)f + R(λ, GB;0)f 1 −1 P n (ii). Tø chuéi Neumann (I − Mλ) = Mλ ta có với Reλ > KjjΦjj + ! n=0 th¼ 1 1 X K X jjR(λ, G )jj = M nR(λ, G ) jjM njj B;Φ λ B;0 6 (Reλ − !) λ n=0 n=0 1 n K X KjjΦjj K = 6 (Reλ − !) Reλ − ! (Reλ − KjjΦjj − !) n=0 (iii). Ta s³ chùng minh điều này b¬ng quy n¤p. Tø (1.3) ta thu được n n n−1 R(λ, GB;Φ) = eλR(λ, B)ΦR(λ, GB;Φ) + R(λ, GB;0)R(λ, GB;Φ) n = eλR(λ, B)ΦR(λ, GB;Φ) n−1 + R(λ, GB;0)eλR(λ, B)ΦR(λ, GB;Φ) 2 n−2 + R(λ, GB;0) R(λ, GB;Φ) = ::::: n = eλR(λ, B)ΦR(λ, GB;Φ) n−1 + R(λ, GB;0)eλR(λ, B)ΦR(λ, GB;Φ) 2 n−2 + R(λ, GB;0) eλR(λ, B)ΦR(λ, GB;Φ) + ::: n + R(λ, GB;0) : (1.7) Rã ràng, (1.4) đúng với n = 1. N¸u (1.4) đúng với n − 1, ta chùng minh nó đúng với n. 8
- Thªt vªy, với Reλ > K2jjΦjj + !, tø (1.7) và gi£ thi¸t quy n¤p ta có K2jjΦjj jjR(λ, G )njj jjR(λ, G )njj B;Φ 6 Reλ − ! B;Φ K3jjΦjj + (Reλ − !)2(Reλ − ! − K2jjΦjj)n−1 K3jjΦjj + + ::: (Reλ − !)3(Reλ − ! − K2jjΦjj)n−2 K3jjΦjj K + + (Reλ − !)n(Reλ − ! − K2jjΦjj) (Reλ − !)n Đặt a := Reλ − !; b := Reλ − ! − K2jjΦjj, điều này cho k¸t qu£ b K2jjΦjj 1 1 1 1 jjR(λ, G )njj K + + ::: + + a B;Φ 6 a2b bn−1 abn−3 an−2 an 2 0 1 1 1 3 2 − K jjΦjj n−1 n−1 1 = K 6 B a b C + 7 4 a2b @ 1 1 A an 5 − a b K = (chú ý r¬ng a − b = K2jjΦjj): abn−1 V¼ vªy K K jjR(λ, G )njj = : B;Φ 6 bn (Reλ − ! − K2jjΦjj)n V¼ GB;Φ được định nghĩa mët c¡ch chặt ch³, ta thu được nhúng k¸t qu£ sau. H» qu£ 1.11. To¡n tû GB;Φ sinh ra mët nûa nhóm li¶n tục m¤nh (TB;Φ(t))t>0 thỏa m¢n (K2jjΦjj+!)t jjTB;Φ(t)jj 6 Ke với c¡c h¬ng sè K và ! được định nghĩa như trong m»nh đề (1.8). tB H» qu£ 1.12. N¸u họ ti¸n hóa lùi U và nûa nhóm (e )t>0 là ên định mũ và jjΦjj là đủ nhỏ, th¼ nûa nhóm (TB;Φ(t))t>0 cũng ên định mũ. tB Chùng minh. Gi£ sû r¬ng U và (e )t 0 là ên định mũ nghĩa là ! = > ! maxf! ;! g < 0. Do đó, n¸u jjΦjj < − , th¼ nûa nhóm (T (t)) 1 2 K2 B;Φ t>0 cũng ên định mũ. 9