Luận văn Ứng dụng đồ thị tìm ước số và xác định tập đồng dư

pdf 52 trang Minh Thư 25/06/2025 160
Bạn đang xem 30 trang mẫu của tài liệu "Luận văn Ứng dụng đồ thị tìm ước số và xác định tập đồng dư", để tải tài liệu gốc về máy hãy click vào nút Download ở trên.

File đính kèm:

  • pdfung_dung_do_thi_tim_uoc_so_va_xac_dinh_tap_dong_du.pdf

Nội dung tài liệu: Luận văn Ứng dụng đồ thị tìm ước số và xác định tập đồng dư

  1. ĐẠI HÅC QUÈC GIA HÀ NËI TRƯỜNG ĐẠI HÅC KHOA HÅC TỰ NHIÊN ------------------ PHẠM THỊ THỦY ỨNG DỤNG ĐỒ THỊ TÌM ƯỚC SÈ VÀ XÁC ĐỊNH TẬP ĐÇNG DƯ LUẬN VĂN THẠC SỸ TOÁN HÅC Chuy¶n ngành: PHƯƠNG PHÁP TOÁN SƠ CẤP M¢ sè: 60 46 01 13 NGƯỜI HƯỚNG DẪN KHOA HÅC: GS.TS. ĐẶNG HUY RUẬN Hà Nëi - N«m 2013
  2. Mục lục MÐ ĐẦU 2 1 MËT SÈ KHÁI NIỆM CƠ BẢN 4 1.1 C¡c kh¡i ni»m cơ b£n . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 4 1.1.1 Định nghĩa đồ thị . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 4 1.1.2 Biºu di¹n đồ thị b¬ng h¼nh học . . . . . . . . . . . . . . . 6 1.1.3 X½ch, chu tr¼nh, đường và váng . . . . . . . . . . . . . . . 7 1.1.4 Đồ thị li¶n thông và chu sè . . . . . . . . . . . . . . . . . 10 1.2 Đồ thị được g¡n nh¢n . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 11 1.2.1 Định nghĩa . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 11 1.2.2 Nguồn . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 12 2 CÂY SINH ƯỚC 16 2.1 C¥y . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 16 2.1.1 Định nghĩa . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 16 2.1.2 Đặc điểm cõa c¥y và c¥y có hướng . . . . . . . . . . . . . . 18 2.2 C¥y sinh ước . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 22 2.2.1 Định nghĩa . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 22 2.2.2 Thuªt to¡n x¥y dựng c¥y sinh ước . . . . . . . . . . . . . . 22 2.2.3 Ứng dụng . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 24 3 NGUÇN ĐỒNG DƯ 27 3.1 Nguồn đồng dư . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 27 3.1.1 Định nghĩa nguồn đồng dư . . . . . . . . . . . . . . . . . . 27 3.1.2 Định nghĩa Euclid . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 27 3.1.3 Thuªt to¡n x¥y dựng nguồn đồng dư . . . . . . . . . . . . . 28 3.2 Nguồn giao . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 31 3.3 Ứng dụng . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 39 K¸t luªn .................................... 49 Tài li»u tham kh£o ............................. 51 1
  3. MÐ ĐẦU To¡n học rời r¤c nghi¶n cùu c¡c c§u trúc có t½nh ch§t rời r¤c không li¶n tục. To¡n rời r¤c bao gồm c¡c lĩnh vực như quan h», lý thuy¸t đồ thị, logic to¡n, ngôn ngú h¼nh thùc . . . , trong đó lý thuy¸t đồ thị là mët bë phªn trọng t¥m với nhi·u khèi lượng ki¸n thùc kh¡ lý thú và đưñc nghi¶n cùu nhi·u nh§t. Lý thuy¸t đồ thị là mët chuy¶n ngành to¡n học hi»n đại đã được ùng dụng vào nhi·u ngành khoa học, kỹ thuªt kh¡c nhau, bởi v¼ lý thuy¸t đồ thị là phương ph¡p khoa học có t½nh kh¡i qu¡t cao và có t½nh ên định vúng ch­c v¼ th¸ thông qua đồ thị có thº m¢ hóa c¡c mèi quan h» cõa c¡c đối tượng được nghi¶n cùu. Vªn dụng lý thuy¸t đồ thị để mô h¼nh hóa c¡c mèi quan h» trong gi£ng d¤y s³ chuyºn thành phương ph¡p d¤y học đặc thù và n¥ng cao được hi»u qu£ gi£ng d¤y thúc đẩy qu¡ tr¼nh tự học, tự nghi¶n cùu cõa học sinh theo hướng tèi ưu hóa. Đặc bi»t vi»c vªn dụng lý thuy¸t đồ thị trong gi£ng d¤y cán nh¬m r±n luy»n n«ng lực h» thèng hóa ki¸n thùc và n«ng lực s¡ng t¤o cõa học sinh. Tø nhªn thùc tr¶n, đề tài "Ứng dụng đồ thị t¼m ước sè và x¡c định tªp đồng dư" không nhúng là nhi»m vụ em ph£i thực hi»n trong kỳ b£o v» luªn v«n tèt nghi»p, mà thực sự là đề tài em r§t quan t¥m và say m¶ nghi¶n cùu. “Ứng dụng đồ thị t¼m ước sè và tªp đồng dư” là đề tài mang t½nh nghi¶n cùu lý thuy¸t, có t¦m quan trọng và ý nghĩa thi¸t thực cao. Luªn v«n bao gồm ph¦n mở đầu và ba chương: Chương 1. Mët sè kh¡i ni»m cơ b£n Nh¬m tr¼nh bày nhúng kh¡i ni»m cơ b£n nh§t v· đồ thị, là cơ sở t¼m hiºu s¥u s­c hơn c¡c v§n đề ti¸p theo. Méi ph¦n gồm: Định nghĩa, định lý và c¡c t½nh ch§t cơ b£n cõa đồ thị. Ngoài ra, trong chương này cán tr¼nh bày mët sè phương ph¡p biºu di¹n đồ thị, méi phương ph¡p đều có nhúng ưu và nhược điểm ri¶ng, v¼ vªy c¦n lựa chọn phương ph¡p, sao cho phù hñp với đặc điểm tøng bài to¡n và đạt được hi»u qu£ v· thuªt to¡n. 2
  4. MÐ ĐẦU Chương 2. C¥y sinh ước C¥y là mët trường hñp ri¶ng cõa đồ thị, để nghi¶n cùu h¸t c¡c t½nh ch§t, kh¡i ni»m v· c¥y c¦n c£ mët khèi lượng ki¸n thùc đồ së và đã có nhúng đề tài nghi¶n cùu s¥u v· c¥y. Trong chương này ch¿ đề cªp tới nhúng điểm ch½nh nh§t, cơ b£n nh§t v· c¥y và tªp trung khai th¡c nhúng ùng dụng cõa nó. Nhúng ùng dụng cõa c¥y th¼ r§t nhi·u, trong chương ch¿ đề cªp tới nhúng ùng dụng cơ sở nh§t, nhưng cũng thi¸t thực nh§t. Đó là ùng dụng cõa c¥y để gi£i c¡c bài to¡n t¼m ước sè. Chương 3. Nguồn đồng dư Đây là chương cuèi cùng và là chương s³ đề cªp tới nhi·u ùng dụng nh§t. Trong chương này s³ nh­c l¤i thuªt to¡n kh¡ g¦n gũi với cuëc sèng. Đó là thuªt to¡n x¥y dựng đồ thị x¡c định tªp đồng dư, được gọi t­t là nguồn đồng dư. Tø c¡ch x¥y dựng tªp đồng dư ta có thº th§y được ùng dụng cõa nó vào vi»c chuyºn c¡c bài to¡n phùc t¤p trong t½nh to¡n v· c¡c bài to¡n gi£i đơn gi£n. Hà Nëi, th¡ng 11 n«m 2013. 3
  5. Chương 1 MËT SÈ KHÁI NIỆM CƠ BẢN 1.1 C¡c kh¡i ni»m cơ b£n Hai chú “đồ thị” v¨n thường xuy¶n xu§t hi»n trong đời sèng to¡n học và c£ trong đời sèng hàng ngày. Trong c¡c giờ to¡n, chúng ta tøng nói tới đồ thị cõa c¡c hàm sè. Hay trong c¡c công sở, c¡c nh¥n vi¶n ph£i lªp c¡c biºu đồ theo dãi lượng ti¶u thụ điện. Nói chung, kh¡i ni»m đồ thị là mët kh¡i ni»m kh¡ quen thuëc với chúng ta nh¬m biºu di¹n tương quan qua l¤i giúa hai hoặc nhi·u đối tượng to¡n học kh¡c nhau. Ð đây, kh¡i ni»m đồ thị v¨n được dùng theo nghĩa đó nhưng nó mang t½nh trøu tượng hơn. 1.1.1 Định nghĩa đồ thị Tªp hñp X 6= ? c¡c đối tượng và bë E c¡c cặp s­p thù tự và không s­p thù tự c¡c ph¦n tû cõa X được gọi là mët đồ thị,đồng thời được ký hi»u b¬ng G(X; E) hoặc b¬ng G = (X; E) hoặc b¬ng G(X). C¡c ph¦n tû cõa X được gọi là đỉnh. Cặp đỉnh không s­p thù tự gọi là c¤nh, cặp đỉnh s­p thù tự được gọi là c¤nh có hướng hay cung. Đồ thị ch¿ chùa c¡c c¤nh được gọi là đồ thị vô hướng, cán đồ thị ch¿ chùa c¡c cung đưñc gọi là đồ thị có hướng. N¸u đồ thị chùa c£ c¤nh l¨n cung th¼ nó được gọi là đồ thị hén hñp hay đồ thị hén t¤p. Mët cặp đỉnh có thº được nèi với nhau b¬ng hai hoặc nhi·u hơn hai c¤nh (hai hoặc nhi·u hơn hai cung và hướng). C¡c c¤nh (cung) này được gọi là c¡c c¤nh (cung) bëi. 4
  6. Chương 1. MËT SÈ KHÁI NIỆM CƠ BẢN Mët cung hay mët c¤nh có thº b­t đầu và k¸t thúc t¤i cùng mët đỉnh. Cung hay c¤nh lo¤i này được gọi là khuy¶n hay nút. Cặp đỉnh x; y được nèi với nhau b¬ng c¤nh (cung) a th¼ x; y được gọi là c¡c đỉnh hay hai đầu cõa c¤nh (cung) a, và a được gọi là c¤nh (cung) thuëc đỉnh x; y. N¸u cung b xu§t ph¡t tø đỉnh u và đi vào đỉnh v, th¼ u được gọi là đỉnh đầu, cán v được gọi là đỉnh cuèi cõa cung b. Cặp đỉnh x; y được gọi là hai đ¿nh k· nhau, n¸u x 6= y và là hai đầu cõa cùng mët c¤nh hay mët cung. Đối với mọi đ¿nh x dùng D(x) để ch¿ tªp đỉnh, mà méi đỉnh này được nèi với x b¬ng ½t nh§t mët c¤nh; D+ (x) để ch¿ tªp đỉnh, mà méi đỉnh này tø x có cung đi tới; D− (x) dùng để ch¿ tªp đỉnh mà méi đỉnh này có cung đi tới x. Hai c¤nh (cung) a; b được gọi là k· nhau n¸u chúng kh¡c nhau và có chung đỉnh (n¸u a; b là cung th¼ không phụ thuëc vào đỉnh chung đó là đỉnh đầu hay đỉnh cuèi cõa cung a, đỉnh đầu hay đỉnh cuèi cõa cung b). V½ dụ 1.1. Cho đồ thị hén hñp có khuy¶n G(X; E) với tªp đỉnh: X= fx1; x2; x3; x4; x5; x6; x7g, Tªp c¤nh và cung: E= f(x1; x2) ; (x2; x3) ; (x4; x6) ; (x5; x6) ; (x3; x3) ; (x1; x6) ; (x5; x5)g = { a1 , a2 , a3, a4 , a5 , b1 , b2 } Trong đó a1; a2; a3; a4; a5- c¡c c¤nh, b1; b2- c¡c cung, cung b1 có x1 là đỉnh đầu, x6 là đỉnh cuèi. Đồ thị G(X; E) không có khuy¶n và méi cặp đỉnh được nèi với nhau b¬ng không qu¡ mët c¤nh, được gọi là đồ thị đơn hay đơn đồ thị và thông thường gọi là đồ thị. Đồ thị G(X; E) không có khuy¶n và có ½t nh§t mët cặp đỉnh được nèi với nhau tø hai c¤nh trở l¶n được gọi là đa đồ thị. Đa đồ thị vô hướng là mët bë G(X; E), trong đó: (1) X 6= ; là tªp hñp húu h¤n gồm c¡c đỉnh cõa đồ thị. (2) E là mët họ c¡c cặp không có thù tự cõa X gọi là c¡c c¤nh. Đa đồ thị có hướng là mët bë G(X; E), trong đó: (1) X 6= ; là tªp hñp húu h¤n gồm c¡c đỉnh cõa đồ thị. (2) E là mët họ c¡c cặp có thù tự cõa X gọi là c¡c cung. Mët đồ thị hay đa đồ thị có khuy¶n, th¼ nó được gọi là đồ thị hay đa đồ thị có khuy¶n. 5
  7. Chương 1. MËT SÈ KHÁI NIỆM CƠ BẢN Đồ thị vô hướng (có hướng) G(X; E) được gọi là đồ thị đầy đủ, n¸u méi cặp đỉnh đưñc nèi với nhau b¬ng đúng mët c¤nh (mët cung với chi·u tùy ý). Đồ thị (đa đồ thị) G(X; E) được gọi là húu h¤n n¸u sè đỉnh cõa nó húu h¤n, tùc tªp X có lực lượng húu h¤n. Gi£ sû G(X; E) là mët đồ thị hay đa đồ thị có hướng hoặc không có hướng. Sè c¤nh và cung thuëc đỉnh x được gọi là bªc cõa đ¿nh x và ký hi»u b¬ng m(x). Đỉnh có bªc b¬ng 0 gọi là đỉnh bi»t lªp. Đỉnh có bªc b¬ng 1 gọi là đỉnh treo. C¤nh (cung) có ½t nh§t mët đầu là đỉnh treo được gọi là c¤nh (cung) treo. 1.1.2 Biºu di¹n đồ thị b¬ng h¼nh học Đồ thị có nhi·u c¡ch biºu di¹n, nhưng trong ph¦n này ch¿ tr¼nh bày c¡ch biºu di¹n b¬ng h¼nh học. Gi£ sû có đồ thị G(X; E) Để có d¤ng biºu di¹n h¼nh học cõa G ta c¦n biºu di¹n đỉnh và c¤nh. Biºu di¹n đỉnh: L§y c¡c điểm tr¶n mặt ph¯ng hay trong không gian tương ùng với c¡c ph¦n tû cõa tªp X và dùng ngay ký hi»u c¡c ph¦n tû này để ghi tr¶n c¡c điểm tương ùng. Biºu di¹n c¤nh: N¸u c¤nh với hai đỉnh đầu là x; y th¼ nó được biºu di¹n b¬ng mët đoạn th¯ng hay mët đoạn cong nèi giúa hai điểm x; y và không đi qua c¡c điểm tương ùng trung gian kh¡c. Biºu di¹n cung: N¸u cung có đỉnh đầu là x, đ¿nh cuèi là y, th¼ nó được biºu di¹n b¬ng mët đo¤n th¯ng hoặc mët đoạn cong được định hướng đi tø x sang y và không qua c¡c điểm tương ùng trung gian kh¡c. H¼nh nhªn được gọi là d¤ng biºu di¹n h¼nh học cõa đồ thị G(X; E). Đôi khi người ta cũng gọi d¤ng biºu di¹n h¼nh học là đồ thị. 6
  8. Chương 1. MËT SÈ KHÁI NIỆM CƠ BẢN V½ dụ 1.2. D¤ng biºu di¹n h¼nh học cõa đồ thị G(X, E) cho trong v½ dụ 1.1: 1.1.3 X½ch, chu tr¼nh, đường và váng Đối với đồ thị (đa đồ thị) vô hướng có kh¡i ni»m x½ch (d¥y chuy·n) và chu tr¼nh, cán đối với đồ thị (đa đồ thị) có hướng tồn t¤i kh¡i ni»m đường và váng. Tuy vªy, người ta v¨n thường dùng kh¡i ni»m đường cho c£ đồ thị và đa đồ thị vô hướng. 1.1.3.1. X½ch, chu tr¼nh Gi£ sû G(X; E) là mët đồ thị hay đa đồ thị vô hướng. D¢y α c¡c đỉnh cõa G (X; E) : α = [x1; x2; :::; xi; xi+1; :::; xn−1; xn] được gọi là mët x½ch hay mët d¥y chuy·n, n¸u 8i (1 ≤ i ≤ n − 1) cặp đỉnh xi; xi+1 k· nhau (có c¤nh nèi với nhau). C¡c đỉnh x1; xn được gọi là hai đỉnh đầu cõa x½ch α được gọi là độ dài cõa x½ch α, đồng thời được ký hi»u b¬ng jαj. C¡c đỉnh x1; xn được gọi là hai đỉnh đầu cõa x½ch α. Ngoài ra, cán nói r¬ng x½ch α nèi giúa c¡c đỉnh x1 và xn. Để ch¿ rã đỉnh đ¦u và đỉnh cuèi ta cán ký hi»u α b¬ng α [x1; xn]. Mët x½ch với hai đầu trùng nhau, được gọi là mët chu tr¼nh. X½ch (chu tr¼nh) α được gọi là x½ch (chu tr¼nh) đơn (sơ c§p hay cơ b£n) n¸u nó đi qua méi c¤nh (méi đỉnh) không qu¡ mët l¦n. 7
  9. Chương 1. MËT SÈ KHÁI NIỆM CƠ BẢN V½ dụ 1.3. Cho đồ thị: α1 = x1x2x3x4x5x6 là x½ch đơn và sơ c§p. α2 = x2x3x4x5x1x2x5 là x½ch đơn, nhưng không sơ c§p. α3 = x1x2x4x5x6x1 là chu tr¼nh đơn và sơ c§p. α4 = x1x5x2x4x5x6x1 là chu tr¼nh đơn, nhưng không là chu tr¼nh sơ c§p. 1.1.3.2. Đường, váng Gi£ sû G(X; E) là đồ thị hay đa đồ thị có hướng. D¢y đỉnh β cõa G(X; E) β = [x1; x2; :::; xi; xi+1; :::; xm−1; xm] được gọi là mët đường hay mët đường đi, n¸u 8i (1 ≤ i ≤ m − 1) đỉnh xi là đỉnh đầu, cán xi+1 là đỉnh cuèi cùng mët cung nào đó tø xi ! xi+1. Têng sè vị tr½ cõa t§t c£ c¡c cung xu§t hi»n trong β được gọi là độ dài cõa đường β, đồng thời được ký hi»u b¬ng jβj. Đỉnh x1 được gọi là đỉnh đầu, đỉnh xm được gọi là đỉnh cuèi cõa đường β. Người ta cán nói r¬ng, đường β xu§t ph¡t tø đỉnh x1 và đi tới đỉnh xm. Đường β cán được ký hi»u b¬ng β [x1; xm]. Mët đường có đỉnh đầu và đỉnh cuèi trùng nhau được gọi là mët váng. Đường (váng) β được gọi là đường (váng) đơn (sơ c§p hay cơ b£n), n¸u nó đi qua méi c¤nh (méi đỉnh) không qu¡ mët l¦n. 8
  10. Chương 1. MËT SÈ KHÁI NIỆM CƠ BẢN V½ dụ 1.4. Cho đồ thị có hướng: β = [x1x2x3x4x5x6] là đường đơn và đường sơ c§p. β1 = [x2x3x4x5x7x6x2] là váng đơn và váng sơ c§p. β2 = [x7x2x3x4x5x7x6] là đường đơn, nhưng không là đường sơ c§p. β3 = [x1x2x3x4x2] không là đường. β4 = [x1x7x2x5x7x2x4] không là đường đơn, nhưng không là váng sơ c§p. β5 = [x1x7x2x5x7x6x1] là váng đơn, nhưng không là váng sơ c§p. Hai x½ch (chu tr¼nh) được gọi là rời nhau, n¸u chúng không có c¤nh chung. Hai đường (váng) gọi là rời nhau n¸u chúng không có c¤nh chung. Để d¹ h¼nh dung ta gọi chu tr¼nh có độ dài 3, 4, 5, ..., n là chu tr¼nh tam gi¡c, tù gi¡c, ngũ gi¡c, ..., n gi¡c. 1.1.3.3. Mët sè t½nh ch§t Định lý 1.1. Trong mët đồ thị vô hướng với n (n ≥ 3) đỉnh và c¡c đỉnh đều có bªc không nhỏ hơn 2 luôn luôn tồn t¤i chu tr¼nh sơ c§p. Chùng minh. V¼ đồ thị húu h¤n, mà méi x½ch sơ c§p đi qua tøng đỉnh không qu¡ mët l¦n, n¶n sè x½ch sơ c§p trong đồ thị G(X; E) là mët sè húu h¤n. Bởi vªy luôn luôn x¡c định được x½ch sơ c§p có độ dài cực đại trong đồ thị G(X; E). Gi£ sû α = [x1; x2; :::; xk−1; xk] là mët trong nhúng x½ch sơ c§p có độ dài cực đại. Do bªc cõa méi đỉnh thuëc G không nhỏ hơn 2, n¶n x1 ph£i k· với mët đỉnh y nào đó kh¡c x2. Ngược l¤i, n¸u đỉnh y kh¡c với đ¿nh xi (3 ≤ i ≤ k) th¼ x½ch sơ c§p 9